LẶNG LẼ
em gieo bí mật vào gió
mùa đợi những hạt quên
lá nhuộm nửa thu vàng rưng rức
niêm phong một cái tên
em đóng cửa khứ hồi những chiêm bao cũ
dấu xưa nhón bước ngược về
trên phố vắng những ảnh hình ẩn hiện
anh đâu?
em quơ tay vào khói
vụn vỡ tiếng còi xe
anh biến vào chiếc máy bay trên đỉnh cao ốc
anh biến vào ô cửa chiếc taxi em không bao giờ nhớ số
anh biến vào màn hình laptop
anh biến vào chiếc điện thoại đơn thân
em mải mê tìm mùa thu không bao giờ thức dậy
nhặt huyễn hoặc trong bóng lá
lặng lẽ
lẻ loi
từng hạt nhớ trổ mầm
27.4.2010
Vũ Thanh Hoa
Cùng nghe Comme Toi
Này: Tra từ điển coi "phụ" là gì nghe:
* Không quan trọng so với cái chính.
*Có tác dụng Phụ thêm góp hần thêm cho cái chính
Ngoài ra còn : phụ bản Phụ chú Phụ cận phụ gúp và PHỤ NỮ...
Chà! nhiều PHỤ thế này...CHẮC CHẮN LẠC lối mất . Thế gọi là...
Anh khoái nhất là phụ vào cái gì có lợi cho cái CHÍNH.
Anh ĐNT kính mến
" vui là chính" còn cái chi là "phụ" anh hỉ? he he. Đùa chút cho vui cám ơn ông anh luôn động viên nhé!
Thanh Hoa à "Suy ra là chính thôi"! Chỉ cần biết khóc biết giận hờn là tan chảy đó nghe!
Anh em ta cùng vào thăm nhau vui là chính em nhé.
Khi nào thật có điều kiện anh em ta thăm nhau. Ai cũng công việc túi bụi nên phải thông cảm.
Thân chào em!
Nếu tôi sa vào tình yêu đầy ma lực
Dẫu em có là Yêu Tinh Ma quỷ Thánh Thần
Tôi sẻ là thỏi nam châm cường lực
Hút trái tim em thỏi sắt từng băng giá lạnh lùng
Nếu môi em là bờ cát mịn
Tôi là làm con sóng tới tấp hừng hực gửi nụ hôn
Chẳng cần mắt xanh mỏ đỏ
Tôi chỉ cần em biết khóc biết giận hờn!
Viết bởi thachcau- *(Đặng Ngọc Thăng) 17 Dec 2010 20:14
----------
Hi hi anh kính mến
Không biết anh nghiên cứu tài liệu ở đâu mà phát hiện ra "trái tim em thỏi sắt từng băng giá lạnh lùng"? He he he. Nói chung cấu tạo của nó cũng bình thường và dễ...ngừng đập lắm nếu gặp phải "cao thủ võ lâm" anh ạ...
Cám ơn anh ghé thăm và cảm nhận bằng bài thơ...bốc lửa quá! Chúc anh vui ạ.
Nếu tôi sa vào tình yêu đầy ma lực
Dẫu em có là Yêu Tinh Ma quỷ Thánh Thần
Tôi sẻ là thỏi nam châm cường lực
Hút trái tim em thỏi sắt từng băng giá lạnh lùng
Nếu môi em là bờ cát mịn
Tôi là làm con sóng tới tấp hừng hực gửi nụ hôn
Chẳng cần mắt xanh mỏ đỏ
Tôi chỉ cần em biết khóc biết giận hờn!
Thanh Hoa cứ mãi hoài niệm nên thơ như lặng lẽ nhưng lắng sâu trong đó là sự sôi động và hướng thiện. Thấy TH nói: "đóng cửa khứ hồi" nhưng lại "rưng rức"! Và "từng hạt nhớ" đang "trổ mầm" mới biết trong sâu thẳm trái tim nhà thơ chẳng cần hoá đá mà vẫn"tan chảy".
Mỗi bài thơ TH là một cách thể hiện ẩn ý và ngôn từ khác nhau. Nó làm người đọc cứ hút vào và suy ngẫm.
Chúc mừng em!
Viết bởi thachcau 13 Dec 2010 21:26
----------
Cám ơn anh Đặng Ngọc Thăng luôn quan tâm và chia sẻ cùng em gái. Chúc anh vui và nhiều thành công hơn nhé.